Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

Tạp bút

EM "TÁM" DỄ THƯƠNG...

Lớp ít thông tin cho nhau quá. Người này biết người kia nhưng đến đó thì dừng lại. Có việc cần hiểu biết nhau, chia sẻ nhau thì không ai biết thêm nữa. Có blog nhưng chủ nhân của nó cũng đâu thể có ngàn tai ngàn mắt để biết hết các chuyện của bạn để thông tin trên blog.
Mới rồi, có cô bạn chịu khó kiên nhẫn gọi điện kể về chuyện của bạn này, bạn kia. Kể xong, bạn nói, chắc mang tiếng "bà tám" quá! Nhưng không, bạn đó không phải là "bà tám" đâu mà chính là một "em tám dễ thương". Có thông tin qua lại, nhiều chiều thì mọi người trong lớp mới có thể hiểu biết về nhau, thông cảm và chia sẻ lẫn nhau. Thậm chí khi cần thiết thì có thể giúp đỡ lẫn nhau nữa!
Cảm ơn "em tám dễ thương" nhé!
Ráng phát huy!

CHÚC MỪNG BẠN PHẠM HOÀI PHƯƠNG

Được biết, bạn Phạm Hoài Phương đã lên chức bố tròn tháng rồi. Con trai. Nghe nói giống Phương lắm (không biết có giống luôn hai cái tai không...). Vậy là tình cảnh "Ngưu Lang Chức Nữ" của vợ chồng Hoài Phương giờ có sợi dây buộc thiệt chặt rồi...

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Tạp bút

Ở NHÀ MỘT MÌNH

Hiếm có dịp nào ở nhà một mình. Cuối tuần, nếu không có việc gì đó phải đi khỏi nhà thì cũng tận hưởng ngày nghỉ với hai cô con gái. Nghe chúng nói, nói chúng nghe và phân xử những cãi cọ cũng đủ mất thời gian. Khi nào “im ắng” nhất chính là ba cha con còn xem một bộ phim hoạt hình hoặc một bộ phim thiếu nhi nào đó.
Mấy ngày rồi, từ vụ tai nạn, được nghỉ phép, cảm giác trải nghiệm ở nhà một mình có khá thú vị. Sáng, sau khi bà xã đi làm, hai công chúa đi học, nén các cơn đau để nằm toòng teng trên võng vừa đọc báo vừa nghe những bản nhạc yêu thích. Có lúc bỏ tờ báo xuống, để nghe rõ hơn từng tiếng nhạc, nghe như đâu đây có tiếng chim hót ríu rít vọng từ các bản hòa tấu của Bandari, tiếng gió và cây cối xác xào trong tiếng guitar của Francis Goya, tiếng chợ búa lao xao từ tiếng saxo của Trần Mạnh Tuấn… Chợt nhìn thấy vệt nắng xuyên qua ô cửa sổ sát mái rồi in trên trần nhà mới biết là nắng đã lên. Trở đầu võng, nhìn ra cửa, quả là nắng đã trải vàng rực rỡ trên những tán lá, rải loang lỗ xuống mặt đường nhỏ trước nhà, xuyên qua cổng để đi vào mảnh sân gạch.
Nắng sớm. Làm mình nhớ lại cái khung cảnh của mảnh sân nhà hồi còn ở quê. Ngày nghỉ, nhằm bữa nước lên, không đi thả câu, bắt cá hay giữ vịt, gió thổi hây hẩy. Nắng đầu ngày vàng ươm, nắng ở đâu chắc cũng màu như thế. Nắng bị gió đánh cho tan ra lọt qua những tán lá dừa, rớt lỗ chỗ trên mặt đất. Những đốm sáng đủ hình dạng di động liên tục, biến hình liên tục. Có những đốm sáng lọt xuống khe đất, nằm cheo meo một chút rồi chợt vụt ra khỏi chỗ đó, có khi nhập với đốm sáng khác. Tiếng những con ong bầu bay vo vo trên các buồng dừa non vừa bung lưỡi mèo. Dưới đất con mèo nhỏ như phấn khích với nắng mới cứ hay cọ cọ vào chân kêu gừ gừ những tiếng dịu dàng, mặc lông còn dính phấn hoa dừa nhỏ li ti… Xa một chút, chỗ không có bóng dừa thì hoa mướp đã nở vàng rực, thu hút vài con chuồn chuồn cam thoắt đậu thoắt bay. Dưới mặt ao, cá đớp bọt làm mặt nước đọng thành những vòng tròn, lan rộng dần rồi biến mất. Xa hơn, những cánh cò như trắng hơn, mới hơn, thong thả bước giữa đồng, chốc chốc lại vụt bay lên như một chùm bông…
Nắng ở ngoại thành hẳn khác với nắng của quê nhà rồi. Bởi cùng màu đó nhưng ngay cả quê ngày xưa và ngày nay cũng đã một trời một vực, nói chi đến vùng gần thị thành. Nhưng cái cảm giác lâng lâng được ngắm nắng mới như vẫn còn nguyên vẹn. Tiếng chim từ đâu đó lao xao vọng đến, như một anh bạn mới đến nhà lần đầu đã khen “nơi này gần thiên nhiên đó”. Bóng cây của nhà hàng xóm làm vỡ những mảng nắng, để rớt cả xuống đường lẫn xuống sân những đốm nắng. Mấy người đi chợ nói chuyện tít tít. Vài chiếc xe bán hàng rong, bán đồ ăn sáng rao lanh lảnh. Một ông mua đồ điện cũ vẫn nói một câu quen thuộc: “Tivi, đầu đĩa, máy tính hư cũ bán hôn… hôn…” Nhà bên cạnh chuẩn bị đồ đi làm. Tiếng cuốc xẻng, bay thước chạm nhau lách cách. Vài con gà đâu đó thong thả bước, lâu lâu lại nghiêng đầu… nhìn xe rồi rúc vào hàng rào dâm bụt để tìm thức ăn.
Chỉ thiếu chú mèo nhỏ. Nhưng hề gì. Nắng vẫn di chuyển. Tán cây vẫn xào xạc. Nhạc vẫn du dương. Cơn đau như tạm lắng xuống. Cuộc đời vẫn đẹp lắm. Sống ở ngoại thành vẫn hay lắm. Ở nhà một mình cũng thú lắm.
Chỉ có điều lát nữa trời cao rồi, nắng lại chói chang, nóng bức. Bất chợt trời mưa, không biết chừng con đường nước nhà sẽ lênh láng nước. Và cơn đau sẽ trở lại hành hạ. Ở nhà một mình sẽ rất buồn. Nhớ tiếng con gái…
Vài ngày nữa, bớt đau sẽ đi làm. Nghĩ đến chặng đường đến cơ quan xa lắc mà ngán ngẩm. Nghĩ đến những ngày mưa gió, kẹt xe lại thấy ở ngoại thành đúng là chán!
Thôi mặc. Bây giờ nắng vẫn còn đẹp. Thưởng thức tiếp đi!

Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2012

CHÚC MỪNG SINH NHẬT BẠN PHẠM HOA (6-10)

Hôm qua, 6-10, là sinh nhật Phạm Hoa. Không khỏe nên không post lời chúc được. Hôm nay gửi lời chúc muộn: Chúc bạn luôn hạnh phúc, an lành.
Tự nhiên thấy cần an lành hơn bất kỳ điều gì khác. Hôm qua về Bến Tre dự đám tang ông bác, đi đến gần Mỹ Tho, xe bị sụp ổ gà, đập mặt xuống đường. May nhờ đội mũ bảo hiểm có phần bảo vệ cằm, có kính, nên chỉ... bị dập mặt và gãy răng! Nếu đội nón kiểu khác chắc tiêu bộ mặt rồi...
Dù sao cũng còn gặp may, lúc đó không có xe chạy ngang, nếu không thì chắc không phải được khâu bảy tám mũi đâu... Đành phải quay về, đoạn đường 80km từ Mỹ Tho về Thủ Đức sao mà xa khủng khiếp...
Đi đường các bạn nhớ cẩn thận nhé!
Chúc mọi điều tốt lành!

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

CHÚC MỪNG SINH NHẬT THÙY VÂN VÀ THANH NGA (19-9)

Chúc mừng sinh nhật hai bạn Trần Thị Thanh Nga và Nguyễn Thị Thùy Vân (19-9). Chúc các bạn luôn mạnh khỏe, may mắn, hạnh phúc và thành đạt.
Thùy Vân vừa sinh em bé cách đây 2 tháng. Chờ bữa nào thôi nôi đi thăm luôn...

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

CHÚC MỪNG SINH NHẬT BẠN LÂM THỊ TUYẾT HẰNG (10-9)

Chúc mừng sinh nhật bạn Lâm Thị Tuyết Hằng. Chúc Hằng luôn mạnh khỏe, may mắn, thành công trong cuộc sống.
Trong thời gian qua, bạn Hằng có nhiều thay đổi trong cuộc sống. Các bạn nào có điều kiện có thể chia sẻ, động viên Hằng nhiều hơn...

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

Tạp bút

NHỚ BẠN CŨ...

Nói chuyện với một cô bạn cũ của 12A2 năm nào. Cô bảo, bây giờ bạn bè hiếm khi gặp nhau, mà có gặp cũng thấy gượng gạo sao đó...
Có thật thế không?
Tôi chắc rằng rất nhiều người trong chúng ta luôn nhớ về những bạn cũ, với những kỷ niệm vui buồn. Có người ta thấy thương, cũng có người ta thấy giận, vì một hiểu lầm hay một điều gì đó. Có người có rất nhiều kỷ niệm, có người cũng chỉ thoáng qua... Họ đã trở thành một phần trong ký ức và kỷ niệm của ta. Có lúc ta ước gì mình có thể gặp lại họ, hay ước gì mình có một tấm ảnh nào đó của họ, để nhìn lại "dung nhan" ngày xưa, hay giá mà biết thông tin về họ...
Có điều là chúng ta ít làm điều gì đó cụ thể để thấy mình gần bạn hơn, làm cho bạn gần mình hơn.
(Cũng như hôm nào, nói chuyện với Thùy Vân, nghe Vân nói sắp sinh, có bảo khi nào sinh nhớ báo để còn đi thăm nhưng không chắc là hai bên có làm được không nữa...)
Tại bạn, mà cũng tại ta nữa!
Ai đọc bài này, thấy còn nhớ bạn, vui lòng để lại email (trong phần Nhận xét) để các bạn khác biết là liên lạc nhé!
...

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Tạp bút

MÙA EURO

Lại đến mùa EURO. Đây là mùa thứ 5 tôi xem EURO ở Sài Gòn. Lần đầu tiên xem EURO ở Sài thành là EURO 1996, khi đã khăn gói về thành phố để chuẩn bị thi đại học. Đó là trận cuối cùng của EURO 1996 diễn ra tại Anh, khi Đức thắng nhọc nhằn CH Séc 2-1 với cú đúp của Oliver Bierhoff. Năm 2000, ở nhà trọ chưa có tivi, tôi hay ra quán cá phê xem, vừa lọ mọ ghi chép để viết bài - bấy giờ vẫn còn làm báo Thể thao... Từ EURO 2004, tôi thường xem EURO ở nhà một mình. Thỉnh thoảng mới có dịp về nhà xem bóng đá với Ba...
Không chỉ đến mùa EURO, cứ đến các giải bóng đá lớn, nhất là World Cup, tôi luôn nhớ đến những người bạn cùng sở thích. Những mùa trước, nửa đêm xem bóng đá, tôi và Hoài Phương hay nhắn tin trao đổi, bình luận với nhau; còn với Quốc Thắng thì hay "cá độ ảo"... Nhớ năm nào tôi viết truyện ngắn Ngỗng, kể về tình bạn giữa "Baggio" và "Mathaues", những nhân vật bóng đá lừng lẫy của châu Âu. Baggio đó chính là hình ảnh của tôi, còn Mathaues là hình ảnh của Hoài Phương. Truyện ngắn này đã đoạt giải khuyến khích cuộc thi báo tường của trường Tân Phú năm 1995...
Bây giờ một mình đang xem trận tứ kết Anh và Ý, tôi lại nhớ đến các bạn cũ, nhớ lại 5 mùa EURO với những cung bậc cảm xúc khác nhau...

Tản mạn

THĂM THẦY MINH

Hôm qua (23-6), tôi ghé thăm thầy Minh. Thầy đang ở ngoài vườn. Tôi hỏi thầy có khỏe không, thầy bảo vẫn khỏe, trừ chỗ cột sống vẫn còn đau do bị té. Thầy kể, hôm nọ đứng với đốn nhánh cây, không ngờ trượt chân, té cong cột sống, phải đi nắn lại. Đau nhiều ngày rồi, dù đã uống và chích thuốc. Mãi đến 3 ngày trước, nhờ có người bày, thầy đắp một loại cỏ nên mới đỡ đau... Thầy bảo, năm nay thầy mắc 3 vụ té rồi. Một vụ hồi Tết, bị xe chở heo quẹt, một vụ té khác không sao và vụ này. Tôi nói, năm nay là năm tuổi của thầy mà. Thầy cười: Năm nào mà không cẩn thận thì cũng bị tai nạn thôi!
Hơn tháng nay, bé Ngân từ Bangladesh về nghỉ hè. Em Ngân đang học quản trị kinh doanh ở một trường dành riêng cho phụ nữ và trẻ em gái do Liên hiệp quốc tổ chức, đóng ở Dakka, nhờ học bổng do TS. Phạm Thị Ly, học trò cũ của thầy, vận động. Em Ngân sẽ ở nhà 2 tháng nữa trước khi trở lại trường.
Ở nhà, chỉ có thầy và cô. Em Lâm đang làm việc ở TP.HCM cũng không thường về. Thầy vẫn làm công tác khuyến học. Mỗi lần tôi về, thầy hay nhờ tôi tuyên truyền giúp cho Hội hay nêu gương học sinh điển hình nào đó... Vậy chứ không phải lần nào tôi cũng làm tốt việc đó.
Nhìn thầy tóc bạc phơ mà thương thầy quá! Vẫn chưa thể nghỉ ngơi như những người ở tuổi xưa nay hiếm đó. Không chỉ vì con cái còn chưa ổn định mà còn nặng lòng với học trò nghèo.
Mỗi năm gần chục lần ghé thăm thầy, tôi vẫn mong được nhìn thấy nụ cười của thầy. Để tiếp thêm sức mạnh, để thấy yêu đời hơn, để tin vào điều tốt đẹp của cuộc sống hơn...
Cầu chúc thầy và cô luôn khỏe mạnh, trường thọ!

Tạp bút

BA MẸ SĨ HÙNG...

Mỗi lần về Định Quán, tôi hay ghé tiệm tạp hóa nhà Sĩ Hùng để mua đồ. Tôi vẫn thấy ba mẹ Sĩ Hùng hay ngồi thu tiền, còn việc lấy hàng, tính toán đã có Sĩ Dũng, các chị và các nhân viên làm. Dù có thể không cần bước vào trong, tôi vẫn luôn tiến đến gần và nói "chào bác" một tiếng. Có khi chỉ là câu chào qua lại, có khi hỏi han thêm vài câu, cũng có lúc hỏi thăm được một chút về Sĩ Hùng hay về gia đình tôi. Hai bác tóc đã bạc nhiều. Gần 70 rồi còn gì!
Thời gian cứ vùn vụt trôi. Nhìn ba mẹ Sĩ Hùng mà biết rằng ba mẹ mình cũng đã già. Nhớ thi thoảng ghé ăn sáng ở quán nhà Đăng Duy (trên km 116), nhìn hai bác có tuổi (dù ba mẹ Duy kém ba mẹ Sĩ Hùng hơn chục tuổi) mà vẫn còn vất vả, càng thương hơn ba mẹ (hai bên) nhà tôi còn làm nông khuya sớm. Thì ra, mình cũng đang già.
Chỉ có me của Thúy Vy là trông vẫn còn trẻ, như thế thời gian đã "bỏ quên" bác ấy vậy!
Thì cũng đã có người đi xa mãi. Ba của Tuyết Hằng, mẹ của Tống Quế, ba của Hoài Phương... Tự nhiên thấy ngùi ngùi...
Thì lại nhớ các bạn! Nhớ một thời hoa niên và nghĩ đến một thời già nua của mình. Nghĩ để mà không ngừng phấn đấu!

Tản mạn

TRƯỜNG CŨ...

Hôm nay tôi trở về thăm trường cũ...
Ơ hay, trường cũ của mình ở đâu? Bạn nào biết chỉ với!
Trường cũ THPT Tân Phú ngày xưa nằm ở chỗ của trường THCS Lê Thánh Tông bây giờ. Những năm sau này, dù đã được đổi tên nhưng cái cổng cũ, những hàng cây, những dãy phòng học cũ vẫn còn đó. Bên ngoài nhìn vào, ta vẫn nhớ đâu là phòng đa năng, đâu là phòng lớp 10A2, 11A2, 12A2, chỗ nào là thư viện, phòng ban giám hiệu hay cửa hàng bút sách của cô Thu... Bạn nào từng học cấp II ở đây sẽ còn nhớ cả dãy nhà gỗ của khối 9 mà phòng ngoài cùng phía cổng từng là phòng thí nghiệm, có lúc thầy giáo tiếng Anh đã quá cố Nguyễn Đức Ánh từng ở. Và bạn nào hay đi học sớm chắc vẫn còn nhớ hay nghe tiếng guitar của thầy từ căn phòng này... Bên kia là căn tin mà một quãng thời gian dài, thầy Nguyễn Hiếu và vợ từng bán, phía trước còn có cây xoài...
Bây giờ cảnh cũ còn đâu, người xưa cũng vắng... Thầy Đỗ Văn Ban, thầy Nguyễn Tiến Minh... đã nghỉ hưu; nhiều thầy cô khác đã chuyển công tác; thầy Nguyễn Hiếu sau bao nhọc nhằn đã tìm bến đỗ ở trường THPT Thống Nhất B.
Nơi từng là trường của chúng ta giờ đã là trường THCS Lê Thánh Tông hoàn toàn mới. Thế hệ các anh chị của mình sẽ chẳng có dấu tích để mà nhắc với các em về ngôi trường tranh tre nứa lá...
Thôi thì vẫn còn trường THPT Tân Phú đó, nằm ở thị trấn. Ngôi trường này được khánh thành vào năm 2000. Khi THPT Tân Phú đón nhận danh hiệu Anh hùng Lao động thì thành tích là cả quá trình 25 năm vượt lên bao gian lao, bao vất vả của ngôi trường cũ. Bởi vậy trong buổi nói chuyện với học sinh lớp 12 về chủ đề hướng nghiệp (ngày 19-2-2012), tôi ngậm ngùi bảo: trường Tân Phú của thế hệ anh bây giờ không biết ở đâu...
Thật buồn. Vậy mà phải đi qua lại nhìn ngôi trường Lê Thánh Tông mới, với tường sơn mới, với trảng cỏ đậu phộng vàng rực, nơi gắn bó biết bao kỷ niệm...
Muốn viết điều này đã bao lần. Nay mới có dịp đặt bút.
Còn các bạn thì sao?

CHÚC MỪNG SINH NHẬT THÚY VY (24-6)

Hôm nay là sinh nhật của bạn Lê Thị Thúy Vy. Bạn nào có lòng xin mời gửi lời chúc đến Vy nhé!
Và cho tôi gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến Vy...
Bây giờ đến dịp sinh nhật mà còn có bạn bè nhớ đến, cũng vui lắm chứ!
Phải vậy không Vy?

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

Tạp bút

LÂU LẮM MỚI GẶP BẠN CŨ...

Bạn học ngày nào giờ tản mác nhiều nơi. Nhiều nhất vẫn là ở Định Quán và TP.HCM. Thế nào ai cũng đi về hai chỗ đó, vậy mà mấy khi gặp nhau?
Bây giờ ai cũng bận rộn, công việc, gia đình và bao nhiêu thứ khác nữa. Ngày Tết, nhiều khi í ới gọi điện hẹn nhau đến nhà hoặc ra quán cà phê, vậy mà cũng chẳng mấy khi gặp được. Còn ngày thường..., lại càng khó. Họp lớp chẳng năm nào thành, bởi chỉ có một nhóm nhỏ mươi mười lăm người. Chắc đa phần đều nhớ lớp xưa và đều muốn gặp bạn cũ nhưng không phải lúc nào cũng thu xếp được. Thì đành vậy...
Có khi cả năm mới gặp được một bạn cũ. Những người đó cũng vậy. Rồi hỏi thăm dây chuyền. Biết man mán bạn mình đang ở đâu, làm gì chứ chẳng rõ cụ thể.
Phải chi có thể gần gũi, gắn bó nhau hơn. Không chỉ để động viên, chia sẻ với nhau mà còn có thể giúp đỡ lẫn nhau... Phải chi...

Tản mạn

TRỜI MƯA...
Mấy hôm nay mưa dầm. Nhớ mưa Định Quán ngày nào dầm dề, lê thê. Mưa rừng có khác. Nhớ một bài văn hồi lớp 4: "Mưa rả rích suốt đêm ngày. Mưa tối tăm mặt mũi. Mưa thối đất thối cát. Trận này chưa qua trận khác đã đến, ráo riết, hung tợn hơn. Tưởng như biển có bao nhiêu nước, trời hút lên đổ xuống đất liền..."
Nhớ hôm thi chuyển cấp vào cấp III, đường về mưa khủng khiếp. Hôm đó quen với bạn Lê Thành Đức, nhà ở Tà Lài, sau này học lớp A3. Lúc về, hai thằng đi dưới mưa, vừa đạp xe mà vừa run đánh bò cạp. Đến chỗ 118, Đức mua 2 ổ bánh mì mềm nhũn, đụt mưa dưới hiên nhà nào đó và ăn bánh. Bánh mì sao mà ngon thế, ngon như chưa từng được ăn bánh mì vậy. Hồi đi học trường Tân Phú, lắm bữa cũng đi dưới mưa. Đến con đường vào rẫy, mưa đổ trên lá giá tỵ lộp độp, nước đọng từng vũng, xe đạp ào qua, có khi vướng đá, té lăn quay...
Bây giờ lắm khi cũng đi dưới mưa. Nhưng không đi bằng xe đạp nữa. Không sợ vấp đá té mà chỉ sợ đường ngập... Sài Gòn lắm bữa ngập đường, dù trời không mưa.
Trời mưa, tự nhiên thấy thương thằng tôi hồi đó!

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Tản mạn

BẠN HỌC Ở SÀI GÒN

Đến nay, bám trụ ở đất Sài Gòn này cũng khá nhiều. Nhiều người đã khá lên.
Tuyết Hằng mấy năm nay làm bảo hiểm (Manulife), có thể coi là rất thành công, hiện đang phụ trách một bộ phận khá quan trọng. Thúy Vy cũng làm cùng chỗ với Hằng. Hai gia đình này có đời sống kinh tế rất vững chắc.
Thúy Hằng thì có một cơ sở làm ăn ở quận 1. Bận rộn nhưng cũng thành đạt. Hai con trai đã lớn.
Trung một dạo mở 2 quán cơm gà, sau nghỉ. Từng được coi là biểu tượng cho sự năng động trong thương trường.
Trí cũng gia nhập dân kinh doanh. Thùy Vân cũng vậy. Ngọc Thư, Thu Hà nữa. Lớn thuyền lớn sóng.
Liên Khương làm kế toán một công ty khá lớn. Gia đình Khương ổn định, có căn cơ, thuộc loại thành đạt.
Anh Nghĩa làm ở phòng Quản lý đô thị quận 8. Bạn bè hay chọc: ông này uy quyền lắm! Đang thăng tiến.
Quốc Thắng chuyên về phần cứng máy tính. Hay đi tỉnh. Bận rộn và vẫn nhớ đến bạn bè.
Tạ Sơn năm ngoái về miền Tây làm quản lý cho một công ty nước ngoài. Bận nhưng rất khá.
Liễu làm ở viện kiểm sát, cũng đang từng bước phát triển, dù vẫn hay than!
Trên Sài Gòn còn có Huy Hùng (CA Gò Vấp), Vĩnh Cường, Ngọc Tú...
Bạn nào biết thêm thì cung cấp để bổ sung nhé!

Bài thơ


VỀ QUÊ

Về quê
Mặc áo rách, đi dép đứt
Làm nông dân mẫu mực
Mồ hôi in dấu cần lao.

Về quê
Nghe gió lao xao
Những cuộc đời gian khó
Đời nông dân thật khổ
Được mùa mất giá” – điệp khúc triền miên
Hết chặt lại trồng cũng lắm ưu phiền.

Về quê
Đêm ngủ nghe tiếng chó sủa ma
Nhớ kỷ niệm một thời ấu thơ
Đời bình dị
Hoa bưởi nồng nàn đong đầy ý nghĩ
Một tiếng gà cũng quá đỗi thân thương.

Về quê
Người quê hiền hòa sao bao đời vất vả
Đất quê mỡ màu sao chưa trù phú
Đâu thiếu những bàn tay
Đâu thiếu những ý tưởng hay
Hay thiếu những tấm lòng?

Về quê
Ta làm nông dân vài bữa
Bao trăn trở, nhiều nghĩ suy chất chứa
Tay cũng kịp chai
Da vừa kịp nám nổi đồi mồi
Nhưng ta vẫn chưa biết làm một nông dân thực thụ.

Về quê
Ta vẫn đứng bên lề nhòm ngó
Vài bữa nắng mưa chỉ như cơn gió
Biết nhưng chưa hiểu sâu
Chưa bắc được nhịp cầu
Để giúp nông dân vơi khó.


Về quê
Ta thêm yêu quê
Thêm yêu những đời cần lao
Gửi lại một tấm lòng sâu sắc
Và tình yêu bền chặt
Với quê hương.

Về quê
Ta sẽ còn về quê…

Bài thơ

KHÔNG ĐỀ


Xa nhà
nhớ tiếng con cười
Nhớ trò tinh nghịch,
nhớ lời bi bô
Nhớ ai
hờn giận vu vơ
Nhớ hương tóc rối,
nhớ làn môi thơm.

BẠN GIÀU...

Một bữa trò chuyện (chat) với Liễu, cô nàng bảo, trong lớp giờ ai cũng giàu hết. Hỏi những ai thì Liễu kể một vài cái tên. Rồi than chỉ có mình là tụt hậu (chắc lúc đó thở dài).
Trải qua nhiều năm ra trường, bạn bè bây giờ cũng đã phân hóa nhiều. Người làm nhiều công việc khác nhau nên thu nhập và địa vị xã hội cũng khác nhau. Hẳn có nhiều người đã khá - điều đó thật đáng mừng. Và hẳn cũng có người còn khó khăn. Điều đáng tiếc là lớp chưa hề có động thái nào để giúp đỡ nhau cùng tiến bộ cả.
Bữa trước có nói chuyện (chat và điện thoại) với Ngọc Thư. Thư bảo mới bị lừa mất một số vốn đáng kể. Buồn cho bạn nhưng cũng thấy rằng bạn làm ăn lớn, cơ hội nhiều thì rủi ro cũng không ít.
Mới rồi gọi điện cho Thùy Vân. Nghe nói Vân có một xưởng may ở Bình Chánh. Cũng khá. Vậy cũng mừng. Cô nàng sắp sanh đứa thứ hai rồi...
Thực ra mỗi người mỗi cảnh. Đứng núi này mà trông núi nọ thì chẳng thể thấu được. Tốt hơn hết là mỗi người tự bằng lòng với cuộc sống của mình nhưng phải luôn phấn đấu. Vì điều đó không chỉ phát triển cho bản thân mà còn cho xã hội, cho đất nước!

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

MỘT BUỔI GẶP ĐĂNG DUY...

Chủ nhật tuần trước (ngày 25-3-2012), Đăng Duy gọi điện, bảo sẽ ghé chơi. Tưởng còn lâu, ai dè chỉ 5 phút sau, cu cậu đã đến. Nhà hơi khó tìm, đi quá một chút, chắc Duy sẽ nhớ hơn con hẻm vào nhà hơi hẹp, Duy cứ lo chiếc Vios đi không lọt hoặc bị trầy trụa gì chăng...

Đến nhà rồi, chủ nhà tỏ lòng quý khách, mở cửa xe bồng bé Ngân, con gái 3 tuổi của Duy, thì con bé khóc ré lên. Duy lật đật bảo bỏ xuống. Kệ, ráng bồng đến nhà, con bé khóc càng to hơn, buộc lòng chủ nhà phải trả lại cho bố nó. Duy ra sức dỗ dành. Chú Hải thì không những mua snack mà còn xin lỗi rối rít, nhưng không ăn thua! Duy bước đến thềm nhà, rồi bồng con gái quay ra xe. Dỗ thế nào cũng không được, Duy đành bảo: "Thôi con ngồi, bố thắt seat belt rồi bố con mình về". Tranh thủ hỏi thêm vài câu trước khi bố con Duy quay xe ra về...

Tự nhiên thấy buồn! Thằng bạn thân ngày nào đã vào đến thềm nhà mà cũng không thể vào bên trong để làm tròn vai chủ khách!

Lát sau, Duy gọi điện, bảo ra quán cà phê nói chuyện. Nhưng đến lượt chủ nhà không thể đi được!

Thật đáng nhớ!

Tấm ảnh cũ



Đây là tấm ảnh chụp Tết năm 2004, năm đó Sĩ Hùng có về; trong ảnh có vợ chồng Tuyết Hằng, Hữu Thanh, Sĩ Hùng, Hoài Phương, Thúy Vy, Nhung Ngọc, Phương Hạnh. Ngoài ra, hôm đó còn có Đăng Duy nữa (nhưng không xuất hiện trong hình).



Nhớ ngày nào bạn bè hay gặp nhau, bây giờ xa vắng quá...



Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

Bài thơ tặng Sĩ Hùng

Bạn thân hai mấy năm rồi
Thưở còn cắp sách ngày ngày bên nhau.
Thâm tình bao nỗi đổi trao
Biển sâu cách trở gặp nhau bao giờ?
23-3-2012

CHÚC MỪNG SINH NHẬT BẠN TRƯƠNG SĨ HÙNG (23-3)

Chúc Sĩ Hùng luôn mạnh khỏe, may mắn, hạnh phúc và thành đạt. Bạn bè bên này vẫn luôn nhớ đến bạn...

Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

GẶP SỸ PHÙNG



Hình này chụp hôm 1-1-2012.


Hôm 19-2, sau buổi tư vấn nghề nghiệp trước mùa tuyển sinh đại học ở trường THPT Tân Phú, tôi có ghé thăm Sỹ Phùng. Phùng hiện đang có cửa hàng bán nón, kẹp tóc, mỹ phẩm... trong chợ Phú Lợi.



Phùng than bận lắm (ngồi một chút mà phải tiếp khách liên tục...), việc buôn bán kéo dài từ sáng đến 9-10g tối. Con gái ngoài thời gian ở nhà trẻ còn lại đều ở với ba...



Nhưng công việc cũng ổn, thu nhập cũng khá! Cũng vui cho Phùng!



CHÚC MỪNG SINH NHẬT BẠN TÔ NHUNG NGỌC (17-3)

Chúc mừng sinh nhật bạn Tô Nhung Ngọc, cây văn nghệ và lớp phó Văn thể mỹ ngày nào! Chúc bạn luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành đạt!

TB: Bạn Ngọc hiện nay sống ở Sóc Trăng. Bạn nào có dịp đi miền Tây nhớ ghé thăm Ngọc nhé! :)