Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

Tản mạn

TRỜI MƯA...
Mấy hôm nay mưa dầm. Nhớ mưa Định Quán ngày nào dầm dề, lê thê. Mưa rừng có khác. Nhớ một bài văn hồi lớp 4: "Mưa rả rích suốt đêm ngày. Mưa tối tăm mặt mũi. Mưa thối đất thối cát. Trận này chưa qua trận khác đã đến, ráo riết, hung tợn hơn. Tưởng như biển có bao nhiêu nước, trời hút lên đổ xuống đất liền..."
Nhớ hôm thi chuyển cấp vào cấp III, đường về mưa khủng khiếp. Hôm đó quen với bạn Lê Thành Đức, nhà ở Tà Lài, sau này học lớp A3. Lúc về, hai thằng đi dưới mưa, vừa đạp xe mà vừa run đánh bò cạp. Đến chỗ 118, Đức mua 2 ổ bánh mì mềm nhũn, đụt mưa dưới hiên nhà nào đó và ăn bánh. Bánh mì sao mà ngon thế, ngon như chưa từng được ăn bánh mì vậy. Hồi đi học trường Tân Phú, lắm bữa cũng đi dưới mưa. Đến con đường vào rẫy, mưa đổ trên lá giá tỵ lộp độp, nước đọng từng vũng, xe đạp ào qua, có khi vướng đá, té lăn quay...
Bây giờ lắm khi cũng đi dưới mưa. Nhưng không đi bằng xe đạp nữa. Không sợ vấp đá té mà chỉ sợ đường ngập... Sài Gòn lắm bữa ngập đường, dù trời không mưa.
Trời mưa, tự nhiên thấy thương thằng tôi hồi đó!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét