Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Tạp bút

BA MẸ SĨ HÙNG...

Mỗi lần về Định Quán, tôi hay ghé tiệm tạp hóa nhà Sĩ Hùng để mua đồ. Tôi vẫn thấy ba mẹ Sĩ Hùng hay ngồi thu tiền, còn việc lấy hàng, tính toán đã có Sĩ Dũng, các chị và các nhân viên làm. Dù có thể không cần bước vào trong, tôi vẫn luôn tiến đến gần và nói "chào bác" một tiếng. Có khi chỉ là câu chào qua lại, có khi hỏi han thêm vài câu, cũng có lúc hỏi thăm được một chút về Sĩ Hùng hay về gia đình tôi. Hai bác tóc đã bạc nhiều. Gần 70 rồi còn gì!
Thời gian cứ vùn vụt trôi. Nhìn ba mẹ Sĩ Hùng mà biết rằng ba mẹ mình cũng đã già. Nhớ thi thoảng ghé ăn sáng ở quán nhà Đăng Duy (trên km 116), nhìn hai bác có tuổi (dù ba mẹ Duy kém ba mẹ Sĩ Hùng hơn chục tuổi) mà vẫn còn vất vả, càng thương hơn ba mẹ (hai bên) nhà tôi còn làm nông khuya sớm. Thì ra, mình cũng đang già.
Chỉ có me của Thúy Vy là trông vẫn còn trẻ, như thế thời gian đã "bỏ quên" bác ấy vậy!
Thì cũng đã có người đi xa mãi. Ba của Tuyết Hằng, mẹ của Tống Quế, ba của Hoài Phương... Tự nhiên thấy ngùi ngùi...
Thì lại nhớ các bạn! Nhớ một thời hoa niên và nghĩ đến một thời già nua của mình. Nghĩ để mà không ngừng phấn đấu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét