Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

Tạp bút

ẤM LÒNG


Chiều tối. Loay hoay mãi với cái laptop mới. Một phím nào đó làm không thể đánh được một số ký tự. Coi như chịu chết. Định gọi cho chỗ bán hàng, mà Nguyễn Kim thì mênh mông, biết hỏi chỗ nào, chờ được thì cũng bộn tiền điện thoại...

Chợt nhớ người bạn chuyên về máy tính, dù là chuyên gia phần cứng. Cứ gọi thử! Không dông dài hỏi thăm như thường lệ. Hỏi ngay. Bạn trả lời ngay! OK ngay! Thật là tuyệt cú mèo!

Xong việc, ngồi suy nghĩ, chợt thấy thật ấm lòng. Giải quyết yêu cầu đó thật ra cũng không có nhiều ý nghĩa. Vì thế nào cũng hỏi được ở đâu đó. Cái chính mà nghe được giọng của bạn, cảm nhận được sự giúp đỡ của bạn mà thấy bạn thật gần gũi, thân mật, thân tình. Bấy nhiêu đó đủ làm cảm động rồi!

Giá như những người bạn luôn đối với nhau như thế! Khi bạn cần mình có thể sẵn sàng và khi mình cần thì bạn cũng có thể sẵn sàng.

Đời bạn bè thế còn gì tốt hơn phải không bạn?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét